Ta lắng lại...nghe nghìn con sóng hát
Rồi gửi buồn theo cát để sóng trôi
Biển vô hồn, bạc trắng tựa như vôi
Ôi vụn vỡ tim côi chiều hoang phế
Sóng nhấp nhô, thì thầm câu chuyện kể
Tự xa xưa vẫn thế...mãi hôn bờ
Dù nơi đâu sóng chỉ một ước mơ
Được ấp ủ, khạo khờ ôm cát trắng
Biển đêm về, sóng trào trong thầm lặng
Bờ nhạt nhòa, xa vắng bóng người qua
Nơi góc trời, biển gọi sao thiết tha
Sao man mác bản tình ca muôn thuở?
Ta cám cảnh, chạnh lòng nhìn sóng vỡ
Sóng xô bờ, than thở mộng phù sinh
Bờ vô tư, bờ cứ mãi đứng nhìn
Bao con sóng rập rình... mong hạnh phúc
Rồi gửi buồn theo cát để sóng trôi
Biển vô hồn, bạc trắng tựa như vôi
Ôi vụn vỡ tim côi chiều hoang phế
Sóng nhấp nhô, thì thầm câu chuyện kể
Tự xa xưa vẫn thế...mãi hôn bờ
Dù nơi đâu sóng chỉ một ước mơ
Được ấp ủ, khạo khờ ôm cát trắng
Biển đêm về, sóng trào trong thầm lặng
Bờ nhạt nhòa, xa vắng bóng người qua
Nơi góc trời, biển gọi sao thiết tha
Sao man mác bản tình ca muôn thuở?
Ta cám cảnh, chạnh lòng nhìn sóng vỡ
Sóng xô bờ, than thở mộng phù sinh
Bờ vô tư, bờ cứ mãi đứng nhìn
Bao con sóng rập rình... mong hạnh phúc
Kim Oanh Lê