Nhớ Đèo Ngang

Nắng trải Đèo Ngang, ánh nắng tà
Ngập ngừng gió lượn...gió  lân la
Mây chiều bảng lảng, trôi nghiêng ngã
Chấp chới đàn cò...soãi cánh qua

Đảo Yến sương mờ, bóng nguyệt sa
Non non, nước nước...mãi giao hòa
Vũng Chùa an nghỉ, nơi yên ả
Đại Tướng rạng ngời...đất  Việt ta

Liễu Hạnh miếu thờ, ẩn cỏ hoa
Bức tranh thủy mặc...trúc la đà
Bồng lai tiên cảnh, lòng khôn tả
Thưởng ngoạn vô ưu...mới gọi là

Đất khách đìu hiu...chợt
nhớ nhà
Bao mùa bươn chải, chốn phồn hoa
Mơ về QuảngTrạch...thương chi lạ
Xứ Quảng quê tôi, nghĩa đậm đà

Núi biếc mây giăng, cảnh mượt mà
Níu lòng lữ khách...ở phương xa
"Dừng chân đứng lại trời, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta"

Kim Oanh Lê

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.